Cần thay chất trước khi đổi lượng

Tại hội thảo, nhiều vấn đề đã được các nhà nghiên cứu đưa ra như tác phẩm sân khấu chưa đáp ứng được nhu cầu và thị hiếu của người xem vì chưa tiếp cận được với đời sống hiện đại; sân khấu thiếu vắng những ngôi sao; khâu dàn dựng từ kịch bản đến vở diễn còn nhiều bất cập; phê bình sân khấu và công tác khán giả không hiệu quả…

NSND Lê Tiến Thọ, Chủ tịch Hội Sân khấu Việt Nam, đã chỉ ra một trong những nguyên nhân quan trọng làm cho sân khấu chưa được quan tâm đúng mức đó là yếu tố quảng bá. Ông nói: “Nếu chúng ta không đầu tư cho khán giả trẻ ngày hôm nay, không quảng bá trên tivi, không quảng bá trực quan trên đường phố (đặc biệt là hình thức quảng bá như biểu diễn cho sinh viên, thanh niên các vùng miền, đầu tư cho sân khấu học đường…) thì đến một lúc nào đó khán giả trẻ sẽ không hiểu nghệ thuật sân khấu của chúng ta là gì”. Xem ra với sân khấu, công chúng trẻ vẫn là một tiềm năng đang bị bỏ ngỏ.

Tuy nhiên, còn một lý do khác chưa được mổ xẻ kỹ càng: Sự đổi mới và sáng tạo của chính ngành sân khấu. Thế nên vẫn có lý do để dự cảm rằng những ý kiến góp ý của hội thảo vừa qua sẽ khó trở thành phương thuốc đặc hiệu giải cứu ngành sân khấu khi tự thân sân khấu không thoát khỏi chiếc áo cũ kỹ và quá hẹp của mình.

VIẾT THỊNH

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm