Thư gửi em Cali:

Xuân này anh đi tàu… ghế phụ

(PLO)- Em thương! Hồi em còn ở bên này, mỗi độ Xuân về, tết đến mình lại lên tàu lửa ra Trung, về Bắc để thăm ngoại, nội. Mỗi lần không mua được vé ghế chính mình đành mua vé ghế phụ hay còn gọi là ghế súp.

Mỗi lần như thế em than buồn rằng thế là chúng mình thành công dân hạng hai của “nhà tàu” rồi, còn anh thì an ủi rằng mình chỉ là công dân nửa vé thôi. Vì vé ghế phụ chỉ bằng nửa vé chính.

Em qua bển mười năm rồi, Xuân này anh lại đi tàu ghế phụ và thấy, nghe nhiều chuyện để kể cho em đây!
Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 1Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 2Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 3Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 4Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 5Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 6Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 7Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 8Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 9Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 10Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 11Xuân này anh đi tàu… ghế phụ ảnh 12
Đi tàu ghế phụ có nhiều chuyện vui buồn như thế đó em ạ! Anh có hỏi bao giờ hết cảnh tàu ghế phụ! Anh nhân viên toa xe người miền Trung đọc luôn câu thơ xuân tặng anh: “Trăm năm đường sắt thì mòn. Nghìn xuân ghế phụ vẫn còn, bác quơi!”
L. Đức – H. Tuyên

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm