Tha hóa

Trước khi đi buôn chuyến, Chí Phèo đã dặn đi dặn lại với thị những điều mà hồi mới về với nhau, Phèo hay nói, rằng em ơi mình cố gắng khi nào đủ điều kiện nuôi dạy con tốt thời hẵng đẻ. Con mình lớn lên sẽ không dở hơi như em hoặc suốt ngày lang thang bẻ trộm chuối xanh uống rượu như anh trước kia.

Vậy mà… ối gizời ơi có ai ngờ cái hôm chia ly bịn rịn ấy... Nhìn kết quả khám thai, thị phát hoảng. Chết, chết thật! Làm sao bây giờ? Thằng Phèo ấy nó mà phát khùng lên, không khéo nó lấy mảnh chai cào mặt nó, rồi cào cả vào mặt mình. Thôi thì thú tội trước cho lành, biết đâu Phèo thấy mình ăn năn mà bỏ qua.

Nói là làm, thị bèn lấy giấy ghi: “Em có lỗi với anh, em không làm đúng tâm nguyện sâu kín mà anh đã quán triệt với em sau khi anh đọc mấy thông tin trên báo. Đó là chuyện một cậu bé học lớp 8 ở Hà Tĩnh bị cô giáo mắng chửi nặng nề ngay giữa lớp chỉ vì trả tiền nợ học thêm bằng tờ 100.000 đồng rách. Hay ở An Giang có ông hiệu trưởng, bà hiệu phó cùng ba cán bộ đã bớt xén tiền chăm lo cho học sinh tới 1,3 tỉ đồng. Anh bảo những chuyện tương tự như thế này đâu còn hiếm nữa, nó tệ gấp trăm ngàn lần chuyện anh vặt vài ba quả chuối lẻ nhà người. Con mình phải được nuôi dạy tử tế, có đạo đức, có tri thức… nên bây giờ, điều kiện chưa cho phép thì phải tạm hoãn cái sự sung sướng lại. Anh còn nhắc chuyện GS Ngô Bảo Châu vừa nói đến sự tha hóa trong giáo dục…”.

Viết rồi, thị ngồi thừ ra: “Con của mình sẽ học được gì nếu “bị” những con người thực dụng, thiếu nhân cách dạy dỗ?”.

NGƯỜI SÀNH ĐIỆU

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm