Bóng đá Việt Nam yếu xương sống

Tất cả HLV đều bắt buộc phải sử dụng hàng ngoại cho những vị trí xung yếu nhất trong đội hình để nuôi tham vọng chứ không thể mạo hiểm đánh bạc với nội binh. Hơn chín mùa V-League qua, chỉ tính số tiền vệ trung tâm của bóng đá Việt Nam chỉ đếm trên đầu ngón tay và điều này thường làm đội tuyển quốc gia yếu ở chỗ lẽ ra phải mạnh nhất.

Nhìn vào đội tuyển quốc gia ở trận giao hữu với Frankfurt vừa qua có bốn tiền vệ trung tâm đúng nghĩa nhưng ông Calisto chỉ sử dụng hai là Minh Châu và Duy Quang. Nghiệt nỗi, Minh Châu là chọn lựa số một đá tiền vệ trụ vẫn rất chật vật ở Hải Phòng vì không thể qua nổi Leandro và Lazaro. Tương tự, Duy Quang của Hoàng Anh Gia Lai chơi ổn nhờ có Đoàn Văn Sakda, lên tuyển lại mờ. Ngoài ra, Quý Sửu mài mòn ghế dự bị trên phố núi, còn Tài Em vừa chấn thương lại vừa ở bên kia sườn dốc phong độ.

Ở đội đương kim vô địch Đà Nẵng có hai tiền vệ giữa Thanh Hưng và Nguyên Sa chỉ đóng vai trò phụ họa cho Nguyễn Rogerio một mình gánh vác 30% khối lượng như than thở của HLV Huỳnh Đức. Đội mạnh cỡ Bình Dương ở giai đoạn hai phải tăng cường thêm hai tiền vệ trụ Lee Nguyễn và Abbey để chia sẻ cho Trường Giang, Minh Chuyên, hay Hữu Thắng trong khi cả ba đều không có suất đội tuyển.

Đồng Tâm Long An có cặp tiền vệ giữa Minh Phương - Tài Em suốt chín năm qua là trụ cột cả trên đội tuyển, giờ chấn thương buộc phải đưa cựu tuyển thủ Thái Lan Issawa thay thế khi không có nội binh kế thừa.

Mỗi đội bóng có ít nhất hai tiền vệ trung tâm, tính đơn giản là khoảng 28 tiền vệ giữa, thế mà tập trung đội tuyển lần nào đấy cũng lại là nơi khiến ông Calisto lo lắng nhất.

GIA HUY

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm